NGÀY
XƯA
Ngày xưa
nhỏ máu chia ly
ngày nay
nhỏ lệ khác chi đâu nào
quê người
thắt ruột chao vao
triều dâng
sóng xát mắt thao thức chờ
dây nôi níu
tiếng ầu ơ
chim khôn
bỏ tổ bơ vơ tội tình
mẹ ngồi
giọng lạc câu kinh
mõ khua dội
lại dáng hình của con
ngang trời
sá chịu cúi lòn
phương người
đành đoạn mỏi mòn năm qua
lá phong
đổi sắc la đà
phủ vùng
ký ức cắt da lạnh lùng
đời qua
mấy bận kiết hung
đồng rừng
lửa khói mịt mùng quanh thây
sử tâm
chấp bút đủ đầy
hồi-lai-phong-tống
tầng mây về nguồn
khúc sầu
thấm cốt chưa buông
mắt theo
tuyết rụng gió luồng teo thân
đêm hoang
xé toạc căn phần
nắm tro
tung bụi trả trần gian đi
ngày xưa
cách biệt khác chi
ngày nay
cõng cảnh chia ly rợn người
gập ghềnh
giữ chặt nụ cười
xuân về
ắt nở mai tươi trên đồi.
Trang Y Hạ
SF, 2008
VIẾT
CHO NGƯỜI CON GÁI
Thương cảnh
nghèo
xa xứ, lìa
quê
con nước
nhớ
lục bình
trôi - sầu thảm
bìm bịp
than
mây vầng
u ám...
mùa nước
nổi bầy cá tránh đồng
đường
về thôn có khi thẳng, khi cong
tình người
con gái thì lúc nào cũng thẳng
đồng khô
héo mãi mê nhìn mây trắng
ngửa tay
xem sợi chỉ nhỏ trong lòng bàn tay
có sợi
chỉ nào chỉ lối cho đây
con bướm
vàng
giấu ở
trong rương
gia tài của
một thời lớn dậy
người con
gái ngoắt gió - tìm mùi hương
còn ngan
ngát mùi hương con gái
tay vân vê
nhan sắc tuổi mộng mơ
người con
gái ra đi
áo bà ba
vương vấn câu thơ
ngọn dừa
nước cúi đầu...
sám hối
con bướm
vàng nằm yên trong rương
đã ngồi
dậy - cảm thấy rằng có lỗi
đồng lúa
xanh
ôn lại
kỷ niệm xưa...
phương trời
xa
người con
gái, nhìn - chân mây màu tím - màu mưa...
ngửa đôi
tay
hàng chỉ
tay đã - mờ mờ ảo ảo
chẳng có
hàng chỉ nào - chỉ cho rằng quay về tuổi thơ
bướm vàng
ơi
đừng ghì
nhánh nắng chiều thẫn thờ
để cho
đêm ấp ủ miền ký ức
đời là
suối cô liêu
mặt trời
lay con bướm thôi thao thức
ngó ra đồng...
người con
gái thuở xưa
xinh rất
xinh!
Trang Y Hạ
- 2000
CHÂN
NHANG CHEN ĐỨNG TRONG LƯ
Bốn lăm
năm một trận cười
bày ra xương
xẩu bầy người già nua
chẳng cần
nhắc chuyện được thua
kẻ còn,
người mất nghe chua chát lòng
giọt nguồn
vơi ắp đục trong
châu đầu
nguyệt lịch nước ròng nước dâng
rướm tay
bấu nứt căn phần
cắn môi
trợn ngược xé tầng cao sâu
kể từ biếm
bãi vo châu
cát âm nào
dễ nâng câu ngọt ngào
chim rừng
Chót Bót lao xao
đếm cua
trong lỗ, đếm sao lu mờ
nội tình
bẫu lẫu ngây thơ
bập bều
ngập gió lơ ngơ lục bình
cát lầm
ngọc trắng lặng thinh
Nhị Hà
lẫn lộn nhục vinh đã từng
bi hoài trách
bỉ vô chưn
niệm thư
cổ sự ở lưng chừng trời
quang âm
đàn chỉ nổi trôi
đạo quang
bỏ ngỏ luân hồi trong thân
đời bôn
bận cẳng xoay vần
đơn tư
sẩm xuống đêm lần lần ra...
cõi trần
lém đém chăng là
biết ai
khuông tế cho qua cuộc cờ
rũ chung-sự-vụ
nằm trơ
Mạc thiên
tịch địa bụi bờ trăng gieo
chuông gào,
trống thét đèo heo
bến im chẳng
rõ mái chèo vọng âm
bốn lăm
năm xót lỗi lầm
kéo mùa
đẫm ướt nẩy mầm tháng tư
chân nhang
khít rịt trong lư
nhìn nhau
đủ biết mỏi nhừ đôi chân.
Trang Y Hạ
- 2020)
HỒN
THÁNG BA
Đưa tay sờ
mặt tháng ba
vết hằn
trên những hồn ma sâu dần
hồn ma chống
gậy quanh sân
chuyển mùa
thế sự mấy tầng không gian
mưa vui giọt
giọt đọng tràn
cảm ơn
trời đất hỏi han bấy chầy
kinh khua
nhức nỗi sầu vây
nằm im cho
mớ rễ cây ăn dần
chân minh
le lói mộ phần
bầy hồn
ngơ ngẩn giữa trần gian đi
còng lưng
cõng hết thị phi
mong chi thiện
pháp - mong chi giới trì
tháng ba xua
đuổi hồn quy
quay nhìn
sử lịch còn ghì nắm xương
ăn mày thần
thánh cùng đường
bản lai
diện mục còn vương kiếp trần
bàn chi hai
chữ ngụy chân
dư đồ
một mảnh bao lần hợp tan
đi qua mấy
buổi cơ hàn
mai vàng
nở rộ trên ngàn đấy thôi
tháng ba hồn
có bồi hồi
VẼ
LẠI CHÂU THÂN
Valentine -
níu tình nhân
Mà răng
- xuân cạn cứ lần lần qua
Em chừ lạc
thếch xuân xanh
đoạn thời
nũng nịu em anh qua rồi
nõn nà da
điểm đồi mồi
tóc huyền
phơi phới mùi vôi nồng nàn
anh còn hiện
diện thế gian
hay là trốn
ở niết bàn ngắm trăng
đêm đen
chắc nhớ cung hằng
thơm thơm
bồ kết trong chăn trong giường
mỗi ngày
em mỗi soi gương
thấy anh
len lén dễ thương quá hà
đôi khi
cứ tưởng con ma
con ma yêu
quí ghé nhà thăm nom
đừng anh
- hôn hít dị òm
cái răng
khểnh mới đi làm hôm qua
tự nhiên
tóc lại đen ra
đồi mồi
lặn mất làn da chẳng hề
sắt cầm
cố giữ nhiêu khê
bờ đêm
sóng vỗ lời thề chưa rơi
chiến chinh
lẩn quẩn chỗ ngồi
soi gương
chải tóc cho vơi lá vàng
em ngồi vẽ
lại mùa sang
định tâm
tô đậm thời gian có nhòa
em ngồi
vẽ khúc dân ca
nghe con sáo
sậu vọng xa vọng gần
em ngồi vẽ
lại châu thân
anh ôm, anh
siết vài lần thử nha
chờn vờn
trở giấc Nam Kha
trong tranh
em đợi nề hà chi đâu.
Trang Y Hạ
|