Ngồi đây góc lưng đời
ngồi đây dựa góc lưng
đời
nghe miên man gọi những lời
từ xa
chập chùng ẩn hiện ta
bà
mây mưa qua đó cũng là
đời nhau
ngồi đây hoa lá một màu
bốn mùa ghi dấu ba đào
vọng sinh
môi mềm hát tiếng vô minh
rồi nghe ẩn dụ thình lình
đổ ra
ngồi đây biển nhớ bao
la
mênh mông sương khói như
là vọng âm
một hàng cây đứng trầm
trầm
hư không theo gió từ tâm
chuyển lời
ngồi đây tóc rối bời
bời
xuân đông thu hạ gọi mời
thiên thu
cảm lòng một chút sương
mù
thấm lưng nghe mỏi tiếng
ru chợt buồn
ngồi đây se sợi chỉ tuôn
thắt vào tâm thức mấy
luồng cào thân
âm ba vọng lại bao lần
tâm kinh dao động ngại ngần
trần gian
ngồi đây nhắc lại muộn
màng
chắt chiu một cõi quan san
mỏi mờ
cũng là góc đó hững
hờ
ngã lưng nằm xuống bên
bờ phù sinh
ngồi đây cuối hạ một
mình
mênh mang chuông mỏ tượng
hình reo vang
trên kia là tiếng ngọc vàng
dưới đây ngũ uẩn dọc
ngang lưng đời ...
|