Etretat
là một thị trấn có khoảng 1,500 cư dân nằm cách Rouen không
xa , trên bờ biển phía đông bắc của Normandie, thuộc khu
vực Seine-Maritime, cách hải cảng Le Havre 27 km ở phía nam.
Etretat (photo
ThichViVu)
Etretat được coi như là một
viên ngọc nhỏ với những mái nhà màu xanh, được che chở
bởi những vách đá hùng vĩ. Những vách đá đó chính là
điểm thu hút du khách đến vào mùa hè.
Etretat là một phần của bờ
biển dài, toàn bộ phần bờ biển này có đặc điểm với
những vách đá thiên nhiên có nguồn gốc từ đá phấn trắng.
Etretat với những vách đá loại đá phấn hiện diện từ
thời thượng cổ được gọi là Turoniano, có khả năng chống
chịu tàn phá cao nên ít bị ảnh hưởng của soi mòn liên
tục như bờ biển gần đó.
Nói về sự tàn phá của tời
gian, sự soi mòn mà nước và gió đã làm trong thời xa xưa
vẫn còn để lại dấu tích một vòm tại vách đá Aval, vòm
Amont, và vòm đá phấn Manneporte cao 90 mét.
Bãi biển Etretat gồm nhiều
sỏi, và rất nhiều đá cuội. Giống như hầu hết các bãi
biển ở Normandie, bãi này cũng bị ảnh hưởng nặng nề bởi
thủy triều cao và thấp. Mỗi ngày có hai đỉnh triều lên
và hai đỉnh triều xuống. Trong hai đỉnh của thủy triều
xuống, nước ở xa bờ biển và nếu thích có thể đi bộ
dưới các vách đá. Tuy nhiên vì thủy triều nước dâng lên
rất nhanh nên tốt hơn là không nên đi quá xa khỏi thị trấn
Etretat. Ở gần ngay tại điểm bắt đầu đi lên vách đá
Aval, gần các bậc thang dẫn đến bãi biển có một bảng
ghi chi tiết thời gian thủy triều lên và xuống của cả tháng.
Trong mùa hè, một hệ thống phòng ngừa cũng được thiết
lập, có người quan sát.
Điểm đặc biệt của ngôi
làng nhỏ Etretat là này những vách đá với vòm Amont, nằm
ở phía đông-bắc, cùng vách đá vòm Aval và vòm Manneporte
nằm tại tây-nam của vùng dải bờ biển của thị trấn.
(Internet)
Nếu hình dung một cách dễ
hiểu thì nếu đứng ở bãi biển Etretat nhìn ra biển thì
bên phải là vách và vòm Amont. Bên trái là vách và vòm Aval
và cây kim đá Aiguille, phía sau vách Aval là vòm Manneporte nhưng
vòm Manneporte bị khuất sau mỏm vách vòm Aval nên không thấy
được.
Vách đá Aval.
Bạn có thể đi bộ leo lên
vách đá Aval, trên đỉnh có một con đường khá lớn không
sát biển. Đường đi lên chỉ dốc trong phần đầu tiên,
sau đó sẽ thoải mái hơn. Khi bạn nhìn xung quanh, bạn sẽ
được thưởng thức khung cảnh ngoạn mục của toàn bộ ngôi
làng với vách đá Amont ở phía hậu cảnh.
Tiếp tục đi trên vách đá
Aval và băng qua vách đá tiếp là vòm Manneporte. Từ điểm
trên vòm Manneporte này, nhìn về phía ra biển, thì ta thấy
có một sự hình thành đặc biệt khác là vách đá mũi kim
Aiguille, một tảng đá cao 70 mét có hình dạng của một tháp
đá chuông/kim Aiguille (Needle), gần cạnh là vòm Aval, mà trên
đỉnh vách núi Aval là một sân golf và xa nhiều hơn nữa là
một vách đá khác mang tên Amont ở tận cuối bãi biển của
Etretat.
|
|
Vòm Aval
và Aiguille
|
Vách
đá vòm Amont (*)
|
Vách đá Amont. Khi ở
trên vách đá Amont, bạn có thể chọn giữa đi bộ và lái
xe.
Ngoài ra, còn có con đường
Avenue Damilaville lát đá dẫn đến Chapelle Notre-Dame de la Garde
ở trên đỉnh.
Ngoài ra nơi này còn có Nhà
thờ Notre-Dame d'Étretat, thuộc Sở Hàng hải Seine của Pháp,
có từ thế kỷ 12 và 13. Nhà thờ này đã được tu sửa vào
thế kỷ 19 và được xếp hạng là một di tích lịch sử.
Ngay cạnh là nghĩa trang chôn cất mồ của những người lính
của Commenweath đã tử trận nơi đây trong Thế Chiến I.
Vòm Manneporte. Cấu trúc
tạo hình của "những vách đá cao bị xoi mòn trở thành
những vòm kỳ lạ này được gọi là Cổng" (Maupassant,
Adieu, 1884) đã tạo cho nơi này một cảnh quan khác thường.
Manneporte, vòm hở lớn nhất trong số ba vòm hở trong vách
đá, là "một vòm hầm khổng lồ mà một chiếc tầu nhỏ
có thể đi xuyên qua được" (Maupassant, Guillemot Rock, 1882).
|
|
Aiguille
& Aval.
Photo Thich
Vi Vu
|
Manneporte
(photo Internet)
|
Những văn nhân nghệ sĩ
một thời gắn bó với Etretat
Guy de Maupassant (1850-1893)
là một nhà văn chuyên viết chuyện ngắn nổi tiếng của
Pháp .
Hoạt động văn chương của
ông bắt đầu khoảng giữa thời gian từ 1871-1880, bắt đầu
bằng những bài thơ. Ông chịu ảnh hưởng sâu sắc của người
thầy, người cha đỡ đầu Gustave Flaubert, và ông bắt đầu
quay sang khuynh hướng hiện thực và tiếp nhận những nguyên
lý nghệ thuật của Flaubert.Vì sinh trưởng tại vùng Normandie
nên ông rất gắn bó vời vùng đất quê hương ông.
Từ năm 1880-1891, ông đã sáng
tác khoảng 300 truyện ngắn, trong đó có rất nhiều truyện
xuất sắc như:
Người đã khuất, Món tư trang,
Cái
thùng con,
Con quỷ, Đi ngựa,
Người đàn
bà làm nghề độn ghế... Và 6 tiểu thuyết:
Une Vie
(Một cuộc đời, 1883), Bel Ami (Ông bạn đẹp, 1885),
Mon
Oriol (Oriol của tôi, 1887), Pierre et Jean (1888),
Fort
comme la Mort (Mạnh như cái chết, 1889),
Notre Coeur (Lòng
ta, 1889).
Claude Monet (1840-1926).
Vào mùa đông năm 1868-1869, họa sĩ trường phái ấn tượng
Claude Monet đã chú ý và đến thăm Etretat ở vùng Caux của
Normandie. Sau đó, ông trở lại đó hàng năm trong khoảng thời
gian từ 1883 đến 1886. Giống như một số họa sĩ khác, đặc
biệt là Gustave Courbet, Monet bị quyến rũ bởi những nét đẹp
như tranh vẽ của nơi này, và đã lấy cảm hứng từ nó cho
cỡ năm mươi bức tranh của ông.
Ngoài rất nhiều bức họa
vẽ vách đá Aval, ông còn vẽ những cảnh đẹp thiên nhiên
gần quanh đó. Vòm đá Manneporte chỉ xuất hiện trong năm bức
tranh của Monet (1883-1885).
Cũng trong thời gian này, Monet
thường xuyên gặp gỡ Maupassant đang sống ở Etretat. Nhà văn
Maupassant đã chọn nơi này làm bối cảnh cho một số truyện
ngắn của mình. Cảm xúc của Maupassant, được thể hiện
trong suốt các mô tả của ông, gần gũi với cảm xúc của
người họa sĩ. Có thể nói khung cảnh của những vách đá
này biểu hiệu cho mối liên hệ chặt chẽ giữa nghệ thuật
và văn học trong thế kỷ 19 và sự gắn bó của Monet đối
với bờ biển Normandie. Nếu ta theo dõi tiến trình vẽ của
Monet sẽ nhận thấy sau một loạt hình vẽ Etretat (1883-1886),
là một loạt những tranh của ông tại một số địa điểm
ở Pháp (và ngay cả ở Anh quốc) trong những thập niên tiếp
theo như Haystacks (1884-1893), Grainstacks (1888-1891/30 paintings),
Rouen Cathedral paintings (1892-1894/23 paintings), v.v…
Claude Monet vẽ The Manneporte
(Etretat) vào năm 1883. Manneporte, một vòm tự nhiên khổng lồ
nhô ra biển trên bãi biển Etretat, đã thu hút sự chú ý của
Monet trong thời gian ông ở Bờ biển vào những tháng đầu
năm 1883.
Monet đã dành phần lớn thời
gian của tháng 2 năm 1883 tại Étretat, một làng chài và khu
nghỉ mát trên bờ biển Normandy. Ông đã vẽ hai mươi quang
cảnh bãi biển và ba vách đá đặc biệt trong khu vực: Aval,
Amont và Manneporte.
|
|
Aval và
Aiguille (*)
|
Manneporte
(*)
|
Ánh sáng mặt trời chiếu vào
vách đá có hiệu ứng trung hòa vật chất cho phép nghệ sĩ
diễn tả được màu sắc và độ sáng kỳ diệu của vách
đá theo dòng thời gian của ngày. Hầu hết các du khách đến
thăm đã bị thu hút bởi tảng đá như một kỳ quan thiên
nhiên. Trái lại, Monet tập trung nhận thức vào sự thay đổi
màu sắc của vách đá vào những thời điểm khác nhau trong
ngày.
Trong những bức tranh vẽ vách
Aval, chỉ có một tấm duy nhất vẽ có hình mặt lặn (Etretat:Sunset).
Bức họa này gây nhiều thử thách về vị trí và ngày ông
vẽ bức họa. Và một đội nghiên cứu thiên học và vật
lý thuộc Đại học BangTexas do Giáo sư Donald Olson hướng dẫn
đã cho kết luận sau những tìm tòi lâu dài, đo tọa độ
mặt trời lặn, vị trí và khoảng cách v.v… rằng bức họa
Hoàng
hôn tại Etretat được Monet quan sát mặt trời lặn ngày
5 tháng 2 năm 1883 vào lúc 4:64 chiều, giờ địa phương.
Đúng ngày giờ đó hay không
có lẽ không quan trọng với người đứng ngắm bức họa;
cảm được bức họa mới là điều đáng kể.
(*)
Maurice Le Blanc. Maurice
Marie Émile Leblanc ( 1864-1941) là một tiểu thuyết gia và nhà
văn viết truyện ngắn người Pháp, chủ yếu được biết
đến với tư cách là người sáng tạo ra tên trộm và thám
tử hư cấu Arsène Lupin , thường được mô tả như một đối
tác của Pháp với tác phẩm Sherlock Holmes của Arthur Conan Doyle.
Leblanc sinh trưởng tại Rouen,
Normandie, ông cũng từng chịu ảnh hưởng của Gustave Flaubert
và Maupassant, đã từng thử viết chuyện ngắn nhưng không
mấy thành công, và nhiều thể loại như tiểu thuyết tâm
lý, tiểu thuyết trinh thám, tiểu thuyết phiêu lưu và khoa
học huyễn tưởng.
Leblanc lúc đầu chỉ được
coi là một nhà văn viết truyện ngắn cho các tạp chí định
kỳ khác nhau của Pháp cho đến khi truyện Arsène Lupin đầu
tiên xuất hiện trong một loạt truyện ngắn được đăng
nhiều kỳ trên tạp chí Je sais tout, bắt đầu từ số
6, ngày 15 tháng 7 năm 1905 được tán thưởng nhiệt liệt và
bất ngờ Leblanc trở nên thành công và nổi tiếng. Tổng cộng,
Leblanc đã viết 21 tiểu thuyết Lupin hoặc tuyển tập truyện
ngắn. Giống như Conan Doyle, người thường tỏ ra mặc cảm
hoặc bị cản trở bởi sự thành công của Sherlock Holmes và
dường như coi thành công của mình trong lĩnh vực tiểu thuyết
trinh thám là một thứ ngăn cản tham vọng văn học cao hơn
của mình, Leblanc cũng tỏ ra bực bội với thành công của
Lupin. Nhiều lần, Leblanc đã cố gắng tạo ra các nhân vật
khác nhưng không thành công, cuối cùng Leblanc đã hoàn toàn
hợp nhất viết chuyện về với Lupin. Ông tiếp tục viết
truyện Lupin vào tận những năm 1930.
Nhà văn và nhà báo Maurice Leblanc,
người con của xứ sở Etretat, nay vẫn còn ngôi nhà của ông
tên là Le Clos Lupin, lấy tên từ nhân vật tiểu thuyết trinh
thám
Arsène Lupin le Gentleman Cambrioleur. Nay Etretat vẫn
tổ chức chuyến đi 7 chặng từ Le Clos Lupin đi khắp Etretat
để cùng khám phá với tác giả những bí mật của nhà trinh
thám Arsène Lupin.
(*)![](svdgn_Phap_Etreta/Image11.jpg)
Đây là ngôi nhà nơi nhà văn
Maurice Leblanc đã sống và viết tiểu thuyết về
"Robin Hood
người Pháp" Arsene Lupin.
Bạn có thể nhìn thấy ngôi
nhà và khu vườn được chăm sóc cẩn thận của nó trên đường
đi từ nơi đậu xe lớn nhất đến trung tâm thị trấn, chỉ
cần để ý các bảng chỉ dẫn. Ngôi nhà với hình dạng khác
thường trông cũng khá bí ẩn.
Gustave Courbet (1819-1877).
Etretat đã thu hút các họa
sĩ từ đầu thế kỷ 19, là nơi được vẽ nhiều do sự trong
lành của không khí và chất lượng của ánh sáng. Vào mùa
hè năm 1869, Gustave Courbet đến thị trấn Norman nhỏ bé này.
Ông ở trong một ngôi nhà ven biển, nằm dựa vào vách đá
bên trái vách Aval mà ông đã vẽ đi vẽ lại nhiều lần.
Phiên bản thành công nhất của ông là bức họa Vách đá
Etretat sau cơn bão.
Vách đá
Etretat sau cơn bão.(*)
Trong khung cảnh thuần khiết
này, Không một bóng người, Courbet cân bằng tuyệt vời giữa
đất và đá, bầu trời và biển cả. Sự trong lành của không
khí và ánh sáng lấp ló sau cơn mưa được thu hút một cách
tuyệt vời. Nhà phê bình Castagnary, một người bạn của Courbet
và là một người tin tưởng chắc chắn vào chủ nghĩa hiện
thực, đã nói về không khí tự do, vui vẻ luân chuyển
trong bức tranh và bao trùm các chi tiết đã làm chúng tôi đột
nhiên hiểu được sự ngưỡng mộ mà những người theo trường
phái Ấn tượng tương lai đang thực hiện.
Courbet đã gửi Bức tranh Vách
đá Etretat sau cơn bão và Biển bão đến Salon năm
1870. Hai bức tranh sơn dầu, được vẽ cùng thời điểm, tạo
nên một cuộc đối thoại như thể chúng đang mô tả các
giai đoạn liên tiếp của cùng một hiện tượng. Những lời
khen ngợi mà họ thu hút được tại Salon đã củng cố danh
tiếng của Courbet và khiến ông trở thành một trong những
nhân vật hàng đầu trong làng nghệ thuật cùng thời.
Tóm lại
Etretat với những vách đá
hùng vĩ đứng sừng sững phơi cùng trời đất, biển cả,
giông bão, gió táp, ngàn đời vẫn còn hiện hữu là những
di tích lịch sử của cả một quá khứ bí ẩn trong vũ trụ
không gian. Và sự phối hợp văn học, nghệ thuật hội họa
trong bối cảnh Etretat đã và sẽ còn được nhắc đến mãi
trong lịch sử nhân gian.
Sóng
Việt Đàm Giang
(*)
Hình thu thập trên Internet.
https://en.wikipedia.org/wiki/Guy_de_Maupassant
https://www.musee-orsay.fr/en/collections/works-in-focus/
painting/commentaire_id/etretat-the-cliff-10618.html?cHash=e6cb71a354
https://en.wikipedia.org/wiki/List_of_works_by_Claude_Monet
https://en.wikipedia.org/wiki/Maurice_Leblanc |