Chiều
mưa muộn
Khói bay lên
và sương sa xuống đất
Đôi vai
trần gồng gánh cõi mưu sinh
Trong mưa
nắng nối mùa, bao được mất
Vỡ vụn
âm thầm, góc khuất lặng thinh
*
Huyễn hoặc
vây quanh, sóng đời xô dạt
Say đắm
tan trong bóng nắng cuối mùa
Ký ức chất
trên con thuyền cũ nát
Tự do trôi
trong dòng chảy được thua
*
Anh đi trọn
con đường anh đã chọn
Rạng rỡ
uyên nguyên, không chút hoài nghi
Cũng có
lúc ngông cuồng chờ đưa đón ...
Nhưng chênh
chao, đè nén sóng xuân thì
*
Sóng trước
đổ dồn đầy nơi nước mắt
Con sóng
sau trôi lửng thửng, ngập ngừng
Đời quanh
quẩn, những lối mòn cứng nhắc
Điệu nhạc
buồn xưa, tắt lịm dỡ chừng
*
Bổng bừng
dậy, mưa, đầy tràn lộc mới
Rừng giao
mùa, biêng biếc sắc non tơ
Em chợt
đến, hơn nữa đời anh đợi
Xanh ngắt
chiều trong, nắng quái đâu ngờ ...
Điều
gì?
Anh tiếc
nuối và em nuối tiếc
Ngày tháng
trôi, quá mộng chiều mưa
Nắng tháng
sáu, cỏ non xanh biếc
Cỏ bây
giờ hay cỏ ngày xưa ?
*
Ta xa nhau,
lý do gì đó
Trong một
chiều xanh đẩm ước mơ
Con đường
quen, ngập tràn nắng đổ
Cứ ngập
ngừng, rối bước, qua bờ ...
*
Em đã yêu
người con trai khác
Rất dịu
dàng ... nhiều mặt hơn anh
Không bồng
bột, long đong, phiêu dạt
Vậy điều
gì ? Réo mộng ngày xanh ...
*
Vậy điều
gì ? vô tình gặp gỡ
Cứ long
lanh mắt biếc dại khờ
Trong thẳm
sâu, còn gì để nhớ
Một bến
tình trống vắng, bơ vơ ...
*
Anh đâu
nói những lời xưa cũ
Chỉ nhìn
thôi, đăm đắm nhìn thôi
Cười trong
mắt, ngập ngừng ngoa dụ
Em bước
qua, lưỡng lự dặm bồi ...
Em
lấy chồng xứ xa
Biển đời,
mênh mông quá
Hun hút chiều-khơi
xa
Đường
đời bao nhiêu ngã?
Vô tình,
em bước qua
*
Đánh rơi
tình hư ảo
Chập chờn
trước ngã ba
Sao mơ hồ
gượng gạo?
Chìm trong
bóng nắng tà
*
Bay đi, lời
khờ khạo
Lần hồi
một mình ta
Sang sông
kìa, chim sáo
Gọi gì
? nghe thiết tha ...
*
Em qua, còn
ngoảnh lại
Bến vắng,
đò quay ngang
Lục bình
xuôi, vướng phải
Ngập ngừng
trôi điệu đàng
*
Giờ đây
ngoài tầm với
Đắm đuối
và kiêu sa
Muộn rồi,
ai có đợi
Ngậm ngùi
xa, quê nhà ...
Trôi
đâu lời hẹn cũ?
Chiếc lược
ngày xưa đã gãy rồi
Trong tóc
rối chiều mưa mờ tối
Như đi qua
cuộc tình nông nổi
Lời hẹn
nào, năm tháng buông trôi
*
Tái cung
môi, tím ngắt gọi mời
Chiều năm
cũ, đong đưa trước mặt
Nỗi nhớ
gì? Hắt hiu quay quắc
Giọt mưa
rơi, nhòe mắt em ơi ...
*
Thôi để
mình anh về chốn xưa
Nơi đóng
váng một thời trai trẻ
Nơi ký ức
mịt mờ giằng xé
Ngúc ngoắc
chiều, trong tiếng đò đưa ...
Vết
hằn
Bên em, tay
nắm thời gian
Oằn cong
giấc mộng, sẽ sàng giọt trăng
Ngoài hiên
mờ tỏ loằn ngoằng
Êm chăn
gối mỏng, vết hằn tình xưa
Chiều
Vũng Môn
Chiều đi,
lay sóng đọng tình
Vụng Môn
hoang thả rập rình tiếng đêm
Lăn tăn
sóng, dậy nỗi niềm
Vỡ tan ảo
vọng, buông tìm bến xưa ...
Phố
xưa
Chiều tàn
rơi, rụng bên đường
Còn đây
phố cũ, gió sương vơi đầy
Chuyện ngày
xưa, mắt mờ cay
Xuôi chân,
lạc lối quay về chốn xưa
Chiều
bến sông
Nhẹ như
cánh võng bên thềm
Chiều buông
xuống muộn, ngọt mềm trăng lên
Sóng xa,
vỗ cửa sông, duềnh
Vắng em,
chợt thấy lênh đênh bến đời
Lê
Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận