Đ.
ê.M .k.h.ô.n.g. C.ó. S.a.o
tôi vớt trên
hai trục toạ độ trống không những cơn điên đã từ lâu
di cư khỏi bộ não khô héo
tàn dư của trận
thấu thị lạnh lẽo trên ô kính buốt hơi giá
những chồi cây
những đọt lá non vẫy trên hơi thở mù
cơn lạnh này
đã không ở đúng vị trí của nó
tràn ra trên những
chuyến bus sớm
trên những luống
rau còn non mùi sương
có những buổi
ngày đi vắng
vòng tròn lặp
đồng tâm gợn sóng xô mặt ao tù
tiếp tuyến chạm
bờ tưởng tượng cong gãy
những nấc thang
dập dờn trong mây thiên đường
trận trễ nãi
mùa đông
vẽ lên mặt gối
trắng những dấu hỏi sợi tóc già rơi
lần họp mặt
sau cuối sẽ được ấn định ở nơi nào?
em đến từ đâu
ở lần không hẹn trước
đêm rớt lạnh
ngập mùi hơi thở lên men
lần tỉnh táo
cuối cùng là từ khi nào?
cây kiều mạch
hoa anh túc mật nho đã làm xong sứ mạng
của nó chúng
ta chia tay nhau trên những giao lộ chúng ta tưởng tượng ra
những đường thẳng không song song không phải bao giờ cũng
cắt nhau
mặt không gian
ảo
chúng ta đã thực
sự gặp nhau chưa trong cuộc sống đầy day dứt?
mãi mãi chỉ nhìn
thấy nụ cười của nhau trên mặt tuyến tính buổi chiều
bỏng rát
trên đêm không
sao không ánh sáng
rồi khuất dạng
như mặt trời buổi sa mù
hãy chuẩn bị
cho cuộc hành hương thật lâu về Thiên Hà Mới
nơi chòm sao Orion
phủ trong tuyết cháy
đừng dựng lên
đồi Can vê đừng dựng thập ác
sự cứu chuộc
mang đến bằng điệu ca loài chu tước
hãy chuẩn bị
cho lần gặp mặt đời đời kiếp kiếp
bằng chia ly này |