ƠĐIP
(*) VÀ SỰ THẬT
Ơđip
ơi !
Ngai
vàng - mầm tai họa
Sự
thật ấy với chàng như lửa
Đốt
tâm can
Sự
thật ấy còn buốt hơn giá băng
Dẫu
là vua cũng chẳng làm tan được
Ơđip
ơi ! Phải chăng
Sự
thật
Cay
đắng, phũ phàng
Muốn
nhận ra
Có
khi
Phải
tự chọc mù
hai
mắt ?
Nha
Trang 7-1989
(*)
Nhân vật trong thần thoại Hi-lạp
LỜI
RU CỦA CHA
À
ơi !
Mai
ngày lớn lên con sẽ hỏi cha
Về
một thời hoang vu
Sao
cây không xanh nơi trung du quê mình ?
À
ơi!
Con
sẽ hỏi cha
Về
một thời chưa xa
Một
thời vẫn còn đây bao khát vọng tự do
Tự
do – như cơm ăn, như nước uống hàng ngày
Như
mặt trời của cỏ cây
À
ơi!
Con
sẽ hỏi cha
Về
những tượng đài
Được
dựng lên để ghi nhớ một thời khốn nạn
Quỷ
dữ bạo quyền, ngày cũng là đêm
Đêm
sợ hãi bao trùm lên tất cả
Bóng
hoàng hôn tắt vội những chiều buồn
Con
sẽ hỏi cha về những người hiền
Đất
nước này kẻ sỹ chẳng thời nào vắng mặt
Những
con tằm nhả tơ cho dân mình dệt thành lụa là, gấm vóc
Mấy
ngàn năm nối tiếp nhau, họ bao giờ cũng thức
Uy
vũ, ngục tù "bất năng khuất", lưu danh (*)
À
ơi! Con ngủ cho ngoan
Trắng
đêm rồi, cha nguyện hồn sông núi
Mai
con lớn thành người đứng thẳng giữa trời Nam./.
Nha Trang 1989
(*)
Mượn ý câu "Uy vũ bất năng khuất"